Tọa lạc tại Cumbria, trên bờ biển phía tây bắc nước Anh, Quận Hồ cách biên giới Anh – Scotland khoảng một giờ chạy xe. Để mà so sánh Quận Hồ ở phía Bắc nước Anh, và Cornwall thì nằm ở phía Nam, thực sự khó khăn cho tôi để lựa chọn một nơi minh thích hơn cả, bởi cả hai nơi đều tuyệt đẹp.
Quận Hồ được hình thành từ kết quả của kỉ băng hà cuối cùng, khi các sông băng lần lượt tan chảy và để lại những thung lũng hình chữ U với đầy nước.
Một ngày chủ nhật, tôi và vài người bạn lái xe tới đây, và thực sự bất ngờ bởi dòng người kéo tới đây để thư giãn cuối tuần như lấp đầy cả đường cao tốc. Cũng dễ hiểu thôi, Quận Hô thực sự là một nơi đáng để tới.
Khởi hành từ Ullswater ở phía Bắc, chúng tôi hướng về phía nam tới Windermere. Càng đi về phía nam, các con đường càng trở nên đông đúc. Đó cũng là lí do mà tôi yêu thích những địa điểm ở phía bắc hơn vì sư thanh vắng của nó.
Ullswaternằm trong một khu vực có địa hình không bằng phẳng và được bao quanh bởi những dãy núi cao, những đường mòn và những trang trại chăn nuôi cừu. Nó gợi cho tôi nhớ đến New Zealand, bởi nó trông giống y hệt Milford Sound, chỉ khác là không có băng. Mặc dù Ullswater chỉ lớn thứ hai trong cả khu vực, nhưng nó vẫn là nơi yên tĩnh nhất.
Làng Pooley Brigde nằm ở phía Bắc, nổi tiếng với cây cầu bằng đá tới nỗi người ta lấy luôn tên cây cầu đặt tên cho ngôi làng. Cây cầu thực ra cũng không có gì đặc biệt, nhưng con sông mà nó bắc ngang thì không có quá nhiều nước, và bất chấp việc nó lạnh tới đâu, bạn sẽ luôn thấy có những đứa trẻ con trong làng ra nô đùa giữa lòng sông.
Tiếp tục lái xe về phía nam, chúng tôi dần đi qua những ngọn núi trùng điệp và những nông trại nối teieps nhau. Nơi đây họ chăn thả rất nhiều cừu, khiến cho chúng tôi càng cảm thấy nơi này giống hệt như New Zealand vậy.
Chúng tôi đi ngang qua Krikstone Pass, là nơi tuyệt vời để phóng tầm mắt ngắm nhìn toàn cảnh của thị trấn, thậm chí là cả những hồ nước. Vùng này cũng may mắn được thiên nhiên ban tặng vài dòng suối nhỏ chảy từ trên cao, tạo ra rất nhiều điểm để tha hồ bơi lội. Tuy nhiên, một khi bạn đã đi qua khu vực này và càng đi sâu vào phần phía nam của thị trấn, bạn sẽ phải đối diện với những điểm du lịch đông đúc và ồn ào. Nhà cửa xuất hiện nhiều hơn, các xe ô tô đỗ chật cả đường, và mọi người thì gần như là ở khắp nơi.
Khi chúng tôi chậm rãi lết chiếc xe tói được Windermere, thì lại phải đối mặt với cảnh tắc đường hàng cây số, và tôi chỉ có thể mơ mộng đến sự thanh bình ở các hồ nước thuộc phía bắc. Chúng tôi không thể dừng lại nghỉ chân ở Windermere, bởi sau khi lái xe lòng vòng 20 phút chúng tôi chẳng thể tìm thấy bãi đỗ xe nào. Nhưng cũng không sao, dù sao thì tôi cũng không ưa những nơi đông đúc cho lắm. Ngoài ra có một sự thật thú vị như thế này về Windermere: nơi đây chính là quê hương của Beatrix Potter, người viết cuốn sách Peter Rabbit.
Không chỉ riêng khu vực Quận Hồ thực sự đặc biệt, mà cả khu vực xung quanh cũng vậy. Các bạn tôi sống ở Lancaster, nơi đó cũng đẹp ngang nơi này. Đó là một phiên bản đông dân hơn Quận Hồ, nhưng vẫn mang trong mình nhiều vẻ đẹp.
Với những bức tường đá nhuốm màu rêu phong, những bầy cừu lên tới hàng trăm con được đặt trên bức tranh màu xanh của những ngọn đồi trải dài mãi theo mọi hướng, và những ngôi nhà nhỏ bằng đá đúng kiểu Anh, đã tạo nên một khung cảnh khiến bạn ấn tượng mãi về một nước Anh thật khác, như thể tôi được đi ngược thời gian trở lại nước Anh trong vài thế kỉ trước. Cả khu vực được bảo tồn rất tốt, mọi người dân được tự do duy trì và tái tạo những ngôi nhà này theo cách mà họ muốn.
Trong suốt thời gian tôi ở Anh Quốc, thì kì nghỉ cuối tuần ở Quận Hồ thực sự là một trải nghiệm đáng nhớ, đậm chất “Anh Quốc” nhất. Những ngôi nhà đá, những đàn cừu, những ngọn đồi và những con nai chạy tung tăng, thực sự là một bức tranh đẹp về cuộc sống làng quê Châu Âu thanh bình.