- Thả mình ở thành phố của những nền văn hoá – Tallinn, Estonia
Là một người có gốc nói tiếng Anh, tôi cảm thấy việc đi du lịch trở nên khá dễ dàng. Mỗi khi tôi tới bất cứ nơi nào trên thế giới, tôi đều có thể dùng tiếng anh. Ở khách sạn, mọi người từ khắp nơi trên thế giới thường giao tiếp với nhau bằng tiếng Anh, nên tôi luôn có cơ hội để tham gia vào các cuộc nói chuyện của họ mà không gặp bất cứ rào cản nào về ngôn ngữ.
Và tôi đã nghĩ rằng việc giao tiếp khi đi du lịch chẳng có gì khó khăn, cho đến khi tôi đi du lịch Ukraina.
Trong tất cả các đất nước mà tôi đã ghé qua, Ukraina được xếp hạng đầu tiên trong danh sách các nước mà gần như không ai nói tiếng Anh.
Nghe có vẻ hơi cường điệu hoá, kiểu gì chả có vài người nói được tiếng anh chứ? Ừ thì cũng có vài người biết tiếng Anh, nhưng chỉ vài người thôi. Những người làm việc tiếp xúc với khách du lịch hoặc những bồi bàn làm việc trong nhà hàng quốc tế có thể hiểu được vài từ. Nhưng còn tất cả người dân Ukraina khác thì sao? Những người mà tôi đã tiếp xúc thậm chí còn không hiểu những từ cơ bản như “nước”, “tàu hoả”, “hoá đơn” và kể cả là “cám ơn”.
Tôi thực sự không quá kì vọng mọi người đều phải nói tiếng Anh trôi chảy, giống như việc một ai đó đến từ đất nước khác cũng sẽ không kì vọng tôi phải trôi chảy thứ tiếng của họ. Nhưng còn tiếng Anh ngày nay đã trở nên phổ biến khắp thế giới, hầu hết bất cứ ai ở các thành phố lớn đều có thể nói được vài câu.
Một tối nọ, người chủ khách sạn nơi tôi ở khi ở Kiev giới thiệu tôi một nhà hàng Ukraina rất xinh và có nhiều món ngon, và tôi hỏi anh ta xem có ai có thể nói được tiếng Anh ở đó không. Biết anh ta trả lời gì không? “Anh bạn, anh đang ở Ukraina mà. Chẳng có ai nói tiếng Anh ở đây hết!”.
Nhưng không sao, vấn đề tiếng nói chung không phải là vấn đề quá lớn khiến tôi mất cảm tình với du lịch Ukraina.
Thực tế thì việc đối mặt với sự thật rằng không ai ở xung quanh hiểu tôi nói gì, lại khiến tôi khá kích thích và tò mò khám phá. Mỗi khi xung quanh không có ai để nhờ trợ giúp, tôi nhìn xung quanh và tìm kiếm. Lần nọ, tôi đã phải đứng trước lịch tàu chạy mất 20 phút để xem mình phải đi tàu nào. Và dần dần tôi học cách linh động hơn trong việc giao tiếp với mọi người, bằng cách ra dấu tay và vẽ vời hết sức có thể. Tôi chỉ trỏ vào những thứ tôi muốn. Tôi còn phải giả tiếng tàu “tu – tu” để cho họ hiểu rằng tôi muốn tới ga tàu, viết các con số ra để trả giá, và nhìn chung mọi thứ đều khiến tôi khá là bối rối.
Tôi khá hào hứng với thử thách mà du lịch Ukraina đem lại cho tôi. Mặc dù tôi chỉ ở đây hơn một tuần, nhưng chính điều đó lại khiến tôi yêu thích đất nước này hơn. Đó là những thử thách chúng ta sẽ gặp phải khi đi du lịch vòng quanh thế giới. Với tôi mà nói, những cuộc hành trình càng lớn và những thử thách càng khó khăn sẽ khiến tôi haó hức tìm hiểu, khám phá và học hỏi thế giới này nhiều hơn.
Đất nước Ukraina đã cho tôi nhiều thứ hơn là chỉ mỗi rào cản ngôn ngữ. Tôi chỉ có dịp du lịch Lviv và Kiev, nhưng đó đều là những thành phố tuyệt vời.(Tôi yêu thích Lviv hơn vì nó có một trung tâm văn hoá lịch sử rất lâu đời). Đó là sự pha trộn giữa những nét hiện đại, những nét kiến trúc Xô Viết cũ và những công viên tuyệt đẹp. Nếu có thể nói bất cứ điều gì về chế độ cộng sản, tôi nghĩ là họ rất yêu thích các công viên và xây dựng chúng khắp nơi.
Một bà già truyền thống với những chiếc áo phao to sụ đi cạnh những cô gái trẻ trung mặc đồ hiệu Prada.
Các nhà thờ truyền thống nằm rải rác khắp đất nước, với những lớp sơn mạ vàng và đỉnh tháp hình nón, khiến nhà thờ ở Ukraina trông vừa sang trọng lại vừa sùng đạo.
Và tôi cực kì yêu thích đồ ăn truyền thống Ukraina. Tôi khá bất ngờ trước hương vị tuyệt ngon của nó. Tôi đã tưởng tượng ra một bữa ăn nhạt nhẽo và đơn giản với những thịt và khoai tây. Nhưng hoá ra những món canh súp borscht, bánh khoai tây, bánh tráng ngũ cốc và các loại thịt – tất cả đều rất tươi ngon. Tôi thích nhất là món borscht với lớp kem chua họ phủ lên mặt thực sự rất phù hợp và tôn lên vị của món súp.
Khi tôi đang đi du lịch Kiev, tôi cũng đã có dịp gặp gỡ rất nhiều những người bạn từng quen trên mạng và họ dẫn tôi tới một buổi tiệc của các sinh viên Ukraina. Tất nhiên là ngoài người bạn tôi và một số bạn cô ấy, chẳng có ai có đủ tiếng Anh để giao tiếp và trò chuyện với tôi. Thành ra có rất nhiều thứ phải phiên dịch, cùng với rất nhiều các màn cụng li. Người ta rất yêu thích món rượu vodka Ukraina. Tôi đã né tránh được vài khoảnh khắc im lặng kì cục chỉ nhờ vào việc cùng nhau nâng li. Chúng tôi đã cụng li nhiều đến nỗi khi tôi bắt đầu hơi ngà ngà, họ cười lớn và cố gắng chuốc tôi nhiều vodka hơn nữa. Hoá ra tửu lượng của tôi quá kém so với những người dân Ukraina.
Tôi đã chưa từng mong đợi du lịch Ukraina sẽ li kì như vậy. Tôi chưa hề ghé tham quan hết các đặc trưng của đất nước này, thành ra khi có dịp ghé thăm lại lần nữa, tôi sẽ có rất nhiều thứ để khám phá. Một tuần xem ra là chưa đủ để khám phá hết du lịch Ukraina.
Và tôi đã học được một câu tiếng Tây Ban Nha, “Na zdorovye” (“nâng li”)!