Lịch trình du lịch Boston trong 4 ngày
Thử thách môn trượt tuyết ở Colorado
Trong vòng sáu tháng vừa qua, có rất nhiều thành phố đã được đưa vào danh sách yêu/ghét của tôi chỉ qua những chuyến du lịch. Tôi vẫn rất yêu thích điều đó và không muốn làm bất cứ công việc nào khác, nhưng trong một vài khía cạnh nào đó, tôi chợt trở nên chán việc đi du lịch. Đi du lịch trở thành một thói quen, và điều đó không thực sự thoải mái.
May mắn thay, chuyến du lịch tới Trung Mỹ đã thay đổi điều đó rất nhiều. Trước khi bắt đầu chuyến đi, cảm giác lo lắng xen lẫn với háo hức lại quay lại với tôi – một kiểu cảm giác rất thường gặp khi bạn bắt đầu chuyến đi xa đầu tiên của mình – giống như một đứa trẻ với tâm trạng lẫn lộn khi đứng trong cửa hàng kẹo khổng lồ.
Tôi đã hoàn toàn thoải mái và thích thú trong thời gian ở đây. San José thì khá chán, nhưng đi du lịch xuống dưới bờ biển Caribe rất tuyệt vời và đáng nhớ với tất cả những gì có thể tìm thấy trên mạng: những khu rừng nhiệt đới tươi tốt, những bãi biển tuyệt đẹp, thiên nhiên hùng vĩ và cả những người dân địa phương thân thiện. Hiện giờ tôi đang nằm dài ở bể bơi ở Bocas del Toro ở Panama để viết bài này cho các bạn, thư giãn và có những khoảng thời gian thoải mái nhất trong suốt thời gian qua.
Châu Mỹ Latinh đem lại cho tôi những cảm giác rất độc đáo về nó mà chúng ta không thể tìm thấy ở bất cứ đâu trên thế giới. Những người dân địa phương đem lại cho tôi cảm giác thân thiện tuyệt đối và hết sức thoải mái. Ở khắp mọi ngóc ngách của vùng đất này tôi đều cảm thấy sự chuyển động không ngừng của mọi người và cảm thấy nguồn cảm hứng ở khắp nơi. (Đây không phải lần đầu tiên tôi đến vùng đất này. Tôi đã đến Costa Rica trong một chuyến công tác năm 2003 và dành hẳn một tháng liền ở Belize và Guetemala vào năm 2005).
Sau vài tuần du lịch khu vực Trung Mỹ Latinh, tôi lại bị rơi vào trạng thái “ám ảnh bởi việc lên kế hoạch mọi thứ”, một lần nữa. Tôi cảm giác như kiểu ngày đầu tiên bắt đầu chuyến hành trình vòng quanh thế giới vậy.
Trong đầu tôi bùng nổ hàng trăm ý nghĩ về những nơi định đến và muốn đến, với những chương trình tham quan mà tôi hằng mong đợi từ rất lâu rồi. Tôi tự hỏi mình liệu ghé qua Nhật Bản ngắm hoa anh đào trước khi tới Đông Âu không nhỉ? Hay tôi nên bỏ qua luôn thành phố New York, hay là ở lại đấy lâu hơn vài ngày nhỉ? Liệu tôi có kịp sắp xếp một chuyến tới Las Vegas để kịp lễ sinh nhật ban tôi không? Nên đi tới Ireland hay qua thẳng Scandinavia nhỉ? Và quan trọng hơn cả, tôi có thể ăn tối đa hết bao nhiêu cây chuối?
Tôi nghĩ rằng bản thân mình cần chút gì đó để làm mới lại tình yêu cho du lịch. Khi mọi thứ trở thành một chu trinh, chúng sẽ dần trở nên nhàm chán, và khi chúng ta thấy thứ gì nhàm chán, tức là chúng ta đã mất dần hứng thú với nó. Những gia vị cuộc sống có được khi chúng ta ghé thăm các nơi nhiều lần, những nơi đó tự nhiên trở thành một phần của chu trình đó, và dần dần sự hứng khởi trước mỗi lần khám phá địa điểm mới cũng vì thế mà phai nhạt.
Những cảm xúc tương tự sẽ xuất hiện khi chúng ta nghĩ về cuộc sống hàng ngày ở nhà. Hãy thử nghĩ về công việc của bạn mà xem. Đầu tiên thì nó rất tuyệt, bởi nó mới mẻ, chúng ta háo hức và nồng nhiệt. Nhưng dần dà, sau khi đã làm nó một thời gian, ngày này qua ngày khác, những sự nồng nhiệt dần trở thành luẩn quẩn. Bạn bắt đầu mơ mộng về những nơi khác, những chuyến du lịch, hay kể cả những khu vườn xinh xắn. Thân xác ta đang ngồi ở văn phòng, nhưng trí óc ta lại bay bổng ở những nơi khác từ rất lâu rồi. Kể cả mặc dù ta cực kì yêu thích công việc của mình, nhưng chắc chắn rằng ai cũng sẽ có những ngày chán nản tệ hại. Khi tôi còn làm ở một tập đoàn đa quốc gia, rất nhiều bạn bè đồng nghiệp của tôi yêu thích công việc của họ tới mức, họ chẳng muốn làm việc gì khác cả, nhưng họ vẫn rất muốn có một khoảng thời gian nghỉ ngơi ở ngoài những guồng quay đó.
Trong cuộc sống, mỗi khi có thứ gì đó dần trở nên tệ hại hoặc nhàm chán, điều chúng ta cần là sự thay đổi, nhất là khi bạn vẫn còn đang yêu thích việc bạn làm. ĐI du lịch rất thú vị, và tôi chẳng muốn làm điều gì khác cả. Nhưng nếu tôi không chịu thay đổi, những suy nghĩ tiêu cực và luẩn quẩn sẽ dần lớn lên, rồi ngày qua ngày, không biết chừng tôi sẽ chán ghét những thứ ngày đó tôi từng yêu say mê.
Khi sự nhàm chán dần xuất hiên, cảm xúc “lại nữa” bắt đầu dâng cao trong ta, điều ta cần là dừng lại một chút, nghỉ ngơi thư giãn, và thực sự tận hưởng sự thư giãn đó.
Không quan trọng là bạn đang ở Burma hay ở Boston, đang ở trong một khách sạn sang trọng hay đang ngồi ở văn phòng cứng nhắc. Hãy bắt đầu một khoảng nghỉ trong những thứ bạnd dang làm, và tìm kiếm điều gì đó để làm mới mẻ chúng. Có thể là học một thứ tiếng mới, đi tình nguyện ở nơi nào đó, chuyển chỗ làm tới tru sở nước ngoài, hoặc thậm chí là đi tới một nơi nào đó trên thế giới này, nơi có bầu không khí mới mẻ, khác biệt hoàn toàn so với nơi này, và tận hưởng, và yêu thích mọi thứ lại từ đầu.