- Du lịch Phú Quốc tự túc khiến các du khách không thể không “thỏa mãn”
- Làng chài Hàm Ninh có gì hấp dẫn đối với khách du lịch
"Sài Gòn, những ngày đầu năm
Mai thương mến!
Em gái của chị! Dạo này em có khỏe không? Công việc hiện tại vẫn ổn chứ? Vậy là cũng đã lâu rồi, hai chị em mình chưa có dịp gặp nhau từ khi em chuyển hẳn công tác về quê. Hôm nay, soạn lại hình lúc hai đứa đi chơi mà bỗng dưng chị nhớ em thật nhiều.
Có một chiều Chủ nhật đẹp trời như hôm nay, chị ngồi ở một quán cà phê yên tĩnh ở quận 3 và viết những dòng này gửi em. Chị còn chưa kịp nói lời cảm ơn em đã luôn bên bà chị này trong suốt những ngày tháng mà chị tạm gọi là "khủng hoảng tuổi 25" đó. Chị lại nhớ về Phú Quốc, nơi chúng ta đã cùng nhau rong ruổi từ đảo Nam đến đảo Bắc, không sót điểm nào.
Chị nghĩ kỷ niệm này có giá trị với chị rất nhiều em ạ! Những ngày ở hòn đảo Phú Quốc xinh đẹp thật sự là những tháng ngày mơ mộng, không âu lo, phiền muộn.
Để rồi khi về lại Sài Gòn, chị như một cái điện thoại vừa sạc đầy pin ấy, lại tự tin, vui vẻ và tiếp tục phấn đấu cho những mục tiêu mới trong tương lai..."
Phú Quốc từ lâu đã nức tiếng gần xa với những bãi biển trải dài tít tắp, những rặng dừa ngày đêm rì rào sóng biển. Người ta tìm đến vùng đất này để nghỉ dưỡng trong những resort sang trọng, tách biệt với thế giới ồn ã bên ngoài, cũng là tìm kiếm cho bản thân những phút giây thư giãn đúng nghĩa. Đối với nhiều người, chắc hẳn đây là một điểm đến không quá mới mẻ, là một ưu tiên hàng đầu mỗi khi lên kế hoạch đi đâu đó cùng bạn bè, gia đình.
Thế nhưng, vì là những người yêu thích khám phá văn hóa địa phương lại mang trong mình một trái tim hừng hực sức trẻ, chúng tôi muốn nhìn một Phú Quốc thật khác. Hành trình "Phú Quốc – Lặng nghe lời thì thầm của biển" sẽ một phần khiến mọi người có một ánh nhìn phong phú và toàn diện hơn về vùng đất trù phú này.
Khi ngồi viết lại hành trình này, tôi đã không ít lần nhắm mắt và hồi tưởng lại toàn bộ chuyến đi, từng chút một cứ hiện lên như một thước phim thanh xuân chậm rãi và vô cùng sống động. Bạn tôi ơi! Bạn có biết không? Phú Quốc không chỉ có biển và đảo mà đó còn là những con đường đất đỏ, những làng chài nép mình bên bãi biển, những vườn hồ tiêu bạt ngàn một màu xanh, những đồi sim tím rợp cả khu vườn hay nụ cười đôn hậu của chính những người dân nơi đây khi phải ngày đêm mưu sinh trên mặt biển này. Chúng tôi cảm nhận tất cả những điều đó, vẹn tròn và tinh tế từng chút một.
"Huỳnh Anh à! Sau này, khi có thời gian, cháu hãy quay về Phú Quốc thăm cô chú nghen con!"
Tôi còn nhớ như in lời chú lái đò nói với tôi khi chúng tôi khi từ đảo trở về Phú Quốc, bằng một chất giọng đặc sệt miền Tây nhưng rất đỗi thật tình, hào sảng. Quý giá hơn bất cứ một trải nghiệm du lịch nào, chúng tôi nghĩ mình đã cảm nhận được phần nào nỗi nhọc nhằn của con người miền đảo xa.
Chúng tôi chọn cách di chuyển bằng đường hàng không, từ sân bay Tân Sơn Nhất đến sân bay Phú Quốc mất khoảng hơn 30 phút bay, xuất phát lúc 6h sáng. Phú Quốc đón chúng tôi bằng một khoảng trời lộng gió, kèm theo đó là chút mằn mặn của biển len lỏi trong không khí và cả chút se se lạnh của sớm mùa xuân.
Nhắc đến Phú Quốc là nhắc đến những bãi biển, thế nên chúng tôi nhất định phải đến Bãi Sao - nơi được người dân địa phương cho là bãi biển đẹp nhất ở Phú Quốc. Khi đến đây cũng là lúc bầu trời nhá nhem chạng vạng, lặng nhìn nếp sinh hoạt của mọi người ven biển khi chiều dần buông cũng là một điều hết sức thú vị.
Trên đoạn đường từ chợ Dương Đông đến bãi Sao, nếu có dịp, bạn hãy ghé qua những vườn hồ tiêu xanh bạt ngàn. Đây là một trong những loại nông sản mà thiên nhiên đã ban tặng cho mảnh đất này. Màu xanh của hồ tiêu hay cũng chính là màu xanh hy vọng vào kinh tế của người nông dân ở đây.
Nghe mọi người bảo, đến Phú Quốc nhất định phải đến thử qua món Bún Quậy Kiến Xây nức tiếng thơm ngon một vùng. Thế nên, ngay khi qua trở về chợ Dương Đông, chúng tôi vội lao đến địa điểm ẩm thực này để tìm hiểu. Quả thật cùng với bún chả Hà Nội hay bún thịt nướng của Sài Gòn, bún quậy Kiến Xây Phú Quốc là một trong những món bún thơm ngon nhất mà tôi từng được nếm thử. Cửa hàng rất đông khách thập phương lẫn dân địa phương. Có đến đây, tôi mới thấy người dân Phú Quốc cũng thật biết kinh doanh, họ biết biến những đặc sản quê mình sẵn có như tôm, mực... để sáng tạo nên món bún thơm ngon này.
Chiều dần tàn, màn đêm bao phủ hòn đảo, cũng chính là lúc mà chợ Dương Đông trở nên tấp nập nhất. Các bà các mẹ chúng ta thường nói, khi đi đến một vùng đất nào đó, nhất định phải ghé khu chợ chính của nơi đó, vì chợ chính là nơi phản ánh đặc trưng văn hóa rõ nét nhất. Đâu phải lẽ dĩ nhiên mà chợ Đồng Xuân hay chợ Bến Thành đều trở thành những hình ảnh được in ấn trong những tấm postcard, chợ Dương Đông của Phú Quốc cũng là một nơi đặc trưng như vậy. Những hàng quán san sát nhau, cơ man nào hải sản, nước dừa, thốt nốt, các loại trái cây nhìn đến hoa cả mắt… Đây chính là thiên đường ẩm thực về đêm của đảo ngọc Phú Quốc.
Sáng sớm ngày thứ hai, chúng tôi khởi hành đến làng chài Hàm Ninh - làng chài lớn nhất của huyện đảo Phú Quốc. Ở đây, hai đứa đã có dịp ăn rất nhiều món hải sản tươi ngon được chế biến tại chỗ. Và cũng là dịp để tôi tìm hiểu thêm về những con người quanh năm sống ở làng chài này. Giống với hình tượng nhân vật người phụ nữ trong truyện ngắn Chiếc Thuyền Ngoài Xa của Nguyễn Minh Châu, chúng tôi bắt gặp rất nhiều “Người đàn bà làng chài” tại Hàm Ninh. Những người phụ nữ lam lũ và hết lòng vì gia đình sẵn sàng lặn ngụp mò tôm bắt ốc, đàn ông thì gánh vác những công việc nặng nhọc hơn như kéo lưới hay đi thuyền. Nhịp sống của làng chài hối hả như một xã hội thu nhỏ.
Sau khi tham quan xong làng chài Hàm Ninh, chúng tôi ngược về phía Bắc để đến với Gành Dầu. Trên đường đi, nếu có đủ thời gian bạn hãy ghé qua những cơ sở chế biến rượu sim và nước mắm. Tất cả đều mở cửa miễn phí cho khách tham quan. Dừng chân ghé lại, uống chung rượu sim thơm ngọt để cảm nhận chút tình của người dân miền đảo xa.
Đối với tôi và Mai, có lẽ được đón cảnh tượng hoàng hôn ở Gành Dầu là một trong những niềm hạnh phúc giản đơn nhưng đáng ghi nhớ nhất trong chuyến đi đến Phú Quốc. Bây giờ, thỉnh thoảng tôi vẫn hay nhắm nghiền mắt lại và nhớ về buổi chiều hôm ấy. Mũi tôi như ngửi được mùi mặn và tai tôi như nghe lời biển đang hát thì thầm. Lúc hoàng hôn buông xuống cũng là lúc những đoàn thuyền đánh cá nối đuôi nhau ra khơi.
“Mặt trời xuống biển hòn lửa
Sóng đã cài then đêm sập cửa
Đoàn thuyền đánh cá lại ra khơi
Câu hát căng buồm cùng gió khơi”
Ngày cuối cùng ở Phú Quốc, hai đứa dành thời gian tham quan các đảo Hòn Mây, Hòn Móng Tay, Hòn Xưởng… Thường thì khi tham quan tour đảo, bạn hãy đặt trước dịch vụ được bán rất nhiều trong chợ Dương Đông. Các bạn sẽ có cơ hội được lặn biển và thử qua các loại hải sản quý hiếm như bào ngư, cá chình… trên các nhà bè nổi trên biển.
Lúc trở về Phú Quốc, không biết có phải vì cảm mến hai cô gái thành phố vì sự tươi vui, bác lái đò đã dặn dò hai đứa nếu có dịp quay lại đây, có lẽ khi ấy bác vẫn làm cái nghề này. Vâng! Nhất định chúng cháu sẽ quay lại.
Tôi đã có dịp đi đến nhiều nơi như Hàn Quốc, Trung Quốc, Đài Loan, Nhật Bản, vừa kịp nhận ra Việt Nam mình thật đẹp không thua kém bất cứ nơi đâu trên thế giới này. Cảm ơn Phú Quốc! Cảm ơn những nụ cười đôn hậu, mến khách của người dân nơi đây đã cho tôi những kỷ niệm không thể nào quên của tuổi trẻ. Tôi cũng tin rằng vùng đất trong mơ thật sự không ở đâu xa, nó ở ngay trong mỗi chúng ta, nếu đủ yêu thương và cảm nhận.
Tác giả: Trần Huỳnh Anh - Giải nhì cuộc thi viết bài du lịch "Reach Your Map - Meet Your Soul" do Onetour tổ chức.