- Thành phố ma Chernobyl ngày nay
Budapest. Thành phố đẹp xinh nằm bên cạnh dòng sông Đa-núyp. Tôi chưa bao giờ nghe thấy bất cứ điều gì không hay về thành phố này. “Nếu bạn đã từng yêu Prague, bạn nhất định sẽ yêu Budapest” – mọi người thường nói với tôi như vậy. Và họ đã đúng – Thành phố Budapest đã khiến tôi thích mê. Không phải theo kiểu tôi yêu Prague, nhưng đó là một câu chuyện khác. Đây là câu chuyện về người Hungary và điệu nhảy truyền thống của họ.
Trước khi tôi quyết định đi du lịch Budapest, tôi đã nói chuyện với một người bạn. “Này, anh có còn quen ai ở Văn phòng du lịch Budapest không? Anh có nghĩ rằng họ sẽ cho tôi một bộ thông tin du lịch Budapest không?”. Và thật bất ngờ, anh ấy đã giúp tôi nhiều hơn thế. Sau một vài email trao đổi, tôi đã được gặp Marta, người mà không những chỉ cho tôi một bộ thông tin du lịch về thành phố, mà còn hướng dẫn tôi tham quan khắp nơi trong cả tuần. Marta là thực tập sinh ở văn phòng, và khi cô ấy cho tôi một cơ hội được khám phá thành phố, thì đó là một cơ hội mà tôi không thể bỏ qua.
Chúng ta luôn luôn mong muốn có một hướng dẫn viên người địa phương, và thật may mắn tôi đã gặp một người, rất sẵn lòng đưa tôi đi khám phá Budapest thực thụ. Là những du khách, chúng ta sẽ đi từ điểm tham quan này cho tới điểm khác, trong khi luôn luôn tìm kiếm những cái nhìn chân thực nhất về cuộc sống địa phương. Cuộc sống ở Budapest thực sự trông như thế nào? Bạn biết không, nó sẽ gồm rất nhiều các điệu nhảy, và những món đồ ăn độc đáo.
Marta và tôi đã đi một loạt qua tất cả các điểm du lịch nổi tiếng trên bản đồ. Chúng tôi đi xem tòa lâu đài, xem những nhà thờ, những cây cầu nổi tiếng, thăm cả bồn tắm khổng lồ, và cả tòa nhà Quốc Hội Hungary nữa. Tôi đã rất háo hức được chiêm ngưỡng những đường hầm nằm ngay dưới tòa lâu đài. Bạn biết đấy, tôi luôn có hứng thú với những văn hóa du lịch dưới lòng đất, cho dù đó là cống rãnh hay kể cả là những hầm mộ ở Paris, các tour du lịch rùng rợn ở Edinburgh, những tàn tích nằm ngay dưới Naples, hoặc là những đường hầm nằm bên dưới lâu đài ở Budapest. Bên trong đường hầm là những bức tượng làm nhái những tác phẩm nổi tiếng và cả một cuộc triển lãm nghệ thuật về chủ nghĩa tiêu dùng, khiến chúng tôi cảm thấy khá ngớ ngẩn.
Cho tới lúc Marta hỏi tôi rằng tôi thực sự muốn khám phá điều gì khác ở Budapest, tôi trả lời, “Tôi muốn xem cách người dân địa phương sống mỗi ngày. Vậy bạn có thể cho tôi thấy cuộc sống ở đây được không?”.
Marta là một người cực kỳ yêu thích những điệu nhảy dân gian, và cô ấy đã đưa tôi đến một buổi khiêu vũ địa phương ở phía bên kia thành phố. Trong khi nửa còn lại – Pest- thì bận rộn, hiện đại và là trung tâm của thành phố, Buda là nơi bạn tìm thấy lâu đài, những con đường rải đá cuội và cả một nền văn minh Đông Âu cổ đại mà bạn có thể tưởng tượng trong đầu. Trong khi đi bộ trên những con đường rải đầy đá cuội, chúng tôi dừng lại một chút và đi tới một quảng trường rộng lớn, ghé vào một quán bia Hungary địa phương.
Marta đã thay mặt tôi gọi đồ. Bia và đồ ăn được bày hết trước mặt tôi, và tôi chỉ cần ngồi thưởng thức. Hơi tiếc là tôi đã không xem tên món ăn, nhưng món bánh mì giòn phủ đầy xúc xích thật sự ngon. Thịt xông khói cay nhẹ và với bánh mì, tôi cảm nhận được sự tươi mới của bánh mì làm trong ngày. Tôi đã ăn những hai chiếc.
Buổi tối cứ thế trôi, đồ ăn trên bàn đã được dọn hết, ban nhạc bắt đầu xuất hiện, và những màn nhẩy múa bắt đầu. Điệu nhảy truyền thống của Hungary làm tôi nhớ đến điệu múa cổ truyền của người Ireland, kết hợp một chút với điệu nhảy của người Nga và điệu nhảy kiểu Do Thái. Tất cả mọi người nhảy thành vòng tròn và xoay vòng quanh bạn nhảy. Họ còn dậm chân rất nhiều và cả hát theo một cách đầy hào hứng nữa.
Những điệu nhảy tiếp tục trong suốt cả đêm. Bia được đem ra liên tục và mọi người uống hết. Có nhiều đồ ăn hơn được bày ra trước mặt tôi, và dĩ nhiên tôi không thể chối từ. Buổi tối cùng với Marta đã cho tôi một cái nhìn thực sự thú vị và sâu sắc về cuộc sống của người Hungary mà tôi chưa từng gặp ở bất cứ đâu. Tôi cũng được tìm hiểu rất nhiều về đồ ăn (Đồ ăn Hungary, mặc dù khá nhiều, nhưng đặc biệt là rất ngon), về văn hóa, và cả lịch sử của những nơi tôi chẳng thể nào biết đến nếu như chỉ ngắm nghía những quyển sách hướng dẫn. Cô ấy giới thiệu với tôi những món ăn truyền thống ở Budapest, đưa tôi tới thăm những khu chợ địa phương, và cho tôi thấy một câu chuyện lịch sử tuyệt vời về thành phố và đất nước này, dạy tôi vài từ tiếng Hungary, và dĩ nhiên rồi, dạy tôi nhảy nữa. Việc đi du lịch với quyển sách hướng dẫn sẽ chẳng bao giờ cho tôi những trải nghiệm thú vị như thế này.
Đi du lịch ở một nơi nào đó không có nghĩa là bạn phải ghé thăm nơi X, Y, Z để thực sự chiêm ngưỡng thành phố ấy. Đôi lúc điều đó chỉ đơn giản là đóng lại quyển sách hướng dẫn, bỏ qua tất cả những điểm “bắt buộc phải ghé”, “những điều nhất định phải làm”, và chỉ cứ thế tận hưởng những điệu nhảy truyền thống ở một quán bia cùng với những người bạn địa phương mới quen.