Kinh nghiệm đi du lịch cho người ăn chay
Kinh nghiệm du lịch cùng trẻ nhỏ
Mỗi khi tôi giải thích cho mọi người về lí do tại sao tôi thường xuyên chỉ chọn nhà nghỉ hoặc các khách sạn bình dân khi đi du lịch khắp thế giới, tất cả họ đều có những phản ứng giống hệt nhau, như kiểu:
“Khách sạn rẻ tiền ở Châu Âu có bẩn lắm không?”
“Bạn có phải gặp tụi say xỉn mỗi tối không? Bọn họ tụ tập rượu chè nhậu nhẹt cả đêm chứ?”
“Ở đó an toàn lắm không vậy?”
Với một thực tế là, số lượng khách sạn và nhà nghỉ bình dân hiện đang có ở Mỹ không nhiều, và văn hóa du lịch bụi cũng không thực sự phát triển mạnh như các quốc gia khác, chỉ có khoảng vài trăm trên tổng số 31,752 khách sạn được liệt kê ở các trang đặt phòng là ở Mỹ. Nên những câu hỏi ở trên cũng không phải là quá vô cớ.
Đầu tiên tôi lựa chọn việc lưu trú ở các khách sạn ít tiền, bởi vì tôi cần chúng. Từ khi tôi quyết định xin nghỉ công việc ổn định của mình để trở thành một blogger về du lịch và nhiếp ảnh gia tự do, tôi đã phải cân đối từng đồng một. Tôi bắt đầu chuyến đi đầu tiên trong chuỗi du lịch vòng quanh thế giới của mình từ đầu năm 2017. Tôi đặt chân đến thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam, và đặt phòng tại một khách sạn rẻ tiền trong hai đêm đầu tiền, và tôi đã không mất quá nhiều thời gian và công sức để tìm ra khu Tây Ba lô sinh sống, nên tôi đã chuyển ra ở một nơi còn rẻ tiền hơn nữa. Mặc dù tôi đã khá lo lắng về điều kiện sinh sống bẩn thỉu, những thứ sinh vật bọ, gián, kiến, chuột, và cả việc bị đánh thức bởi những người bạn phòng bên ồn ào, hóa ra chỗ tôi ở lại luôn sạch sẽ và khá yên tĩnh, chẳng có vấn đề gì như tôi đã lo lắng.
Trong chuyến du lịch đầu tiên của mình, tôi đã lựa chọn một phòng khách sạn khép kín với phòng tắm riêng thay vì lựa chọn một phòng giường tầng với phòng tám chung và nhà vệ sinh chung.
Đã 4 năm kể từ ngày đó, và tôi đã quá quen thuộc với các khách sạn bình dân khi đi du lịch, nên tôi hiếm khi lựa chọn các nơi khác để lưu trú. Năm nay chính là lần đầu tiên tôi quyết định lựa chọn một phòng giường tầng, thay vì ở phòng khép kín như mọi khi. Đầu tiên, tôi đã rất lo lắng về việc mình sẽ không thể hòa nhập được với bọn họ. Tôi thậm chí đã tưởng tượng ra trong đầu về cảnh một nhóm những người trẻ hai mươi tuổi, hỏi nhau “Bà chị già này làm gì ở trong phòng tập thể của chúng ta vậy?”. Nhưng rồi tôi cũng sớm nhận ra la viễn cảnh này chỉ có thể xảy ra trong đầu mà thôi. Tôi đã có những người bạn thật tuyệt vời, với mọi độ tuổi, cùng chung sống ở căn phòng tập thể.
Tất cả các nhà nghỉ đều có những quy định về phòng ngủ khác nhau. Một số có phòng lên tới 16 giường, nhưng đa số vẫn là phòng tám giường và bốn giường. Khách có thể lựa chọn ở phòng cùng giới tính hoặc lẫn lộn nữa. Tôi đã chọn phòng giới tính trộn lẫn và tôi chẳng băo giờ cảm thấy khó chịu cả. À, ngoài ra một số khách sạn còn có cả phòng gia đình, với sức chứa lên tới 4 người.
Một trong số những bí mật lớn nhất về các khách sạn bình dân đó là khi bạn chọn phòng hai giường, và trừ khi đó là mùa cao điểm du lịch hoặc đang trong kì nghỉ lễ, khả năng cực kì cao là bạn sẽ có riêng một phòng đó cho mình. Vì một số lí do, đa số các khách sạn không muốn nhét thêm một người nữa vào phòng hai giường nếu như các phòng khác có thể kê thêm giường.
Các khách sạn trung bình thì cũng vẫn an toàn, vẫn được phục vụ tử tế, và thường có địa điểm rất đẹp, và đa số luôn có bữa sáng miễn phí. Họ đều cung cấp cả két sắt cho bạn cất những thứ đáng giá khi bạn đi ra khỏi nhà, nhưng hãy nhớ mang theo chìa khóa hoặc mã số nhé. Mặc dù phần lớn các khách sạn đều cung cấp cả khăn tắm, nhưng một số nơi không có hoặc họ còn tính thêm tiền cho thuê khăn, nên tốt nhất là hãy tự mang khăn tắm đi. Rất nhiều nhà nghỉ có cả phòng sinh hoạt chung để cho cách du khách có thể giao lưu, làm quen và giải trí trong ngày, và cả phòng bếp đầy đủ dụng cụ để bạn có thể đi chợ và tự chuẩn bi bữa ăn cho mình. Tôi từng ở qua những nơi có cả phòng giặt và những khu đọc sách, chính là nơi các du khách có thể trao đổi sách với nhau. Cũng rất may mắn, tôi đã từng ở vài nơi có cả bồn tắm, khu vực nướng thịt BBQ, và bãi biển ngay trước mặt nữa, và đó đều là những trải nghiệm rất tuyệt.
Được rất nhiều những du khách độc hành, những cặp đôi, và cả những nhóm bạn cùng đi du lịch, với độ tuổi xê dịch từ tuổi thanh niên cho tới cả tầm bảy mươi mấy lựa chọn, những nhà nghỉ, khách sạn bình dân đem đến những trải nghiệm hết sức quý giá, tự nhiên và chân thực, nhưng thứ tuyệt nhất mà nó đem đến cho chúng ta là tiết kiệm được kha khá tiền, nên chúng ta có thể dành thời gian ở lại một địa điểm lâu hơn. Những ngày đó, tôi tính toán chi phí cho mọi thứ và hóa ra chi phí cho một giường ở phòng giường tầng trong khách sạn giá rẻ lại chẳng đáng bao nhiêu trên tổng số. Mức chi phí rẻ tiền của họ giúp tôi có nhiều trải nghiệm ở mỗi nơi tôi từng đi hơn, điều đó chẳng phải rất tuyệt hay sao?